CHUYỆN TÌNH CÔ HÀNG XÓM

Share:

Một cô hàng xóm phiền tóai, ồn ào. Đó là tất cả những gì tôi nghĩ về về cô trong nhì tuẩn đầu bắt đầu chuyển tới. Tôi lừng chừng khi tôi đi làm ở nhà buổi ngày có hầu như chuyện gì xảy ra?Mà mọi khi tôi về cho tới nhà sẽ nghe đều tiếng lanh lãnh của cô hàng xóm. Giờ đồng hồ cô sao nhưng thánh thót mang đến thế?Nó có tác dụng tôi tức giận không thể tả. Nào đâu con gái mà ăn nói gì nhưng mà chát chúa, nói chuyện với người trong nhà nhưng người ngoài đường cứ ngỡ đơn vị này đang cãi nhau.

Bạn đang đọc: Chuyện tình cô hàng xóm

***

Khi bắt đầu chuyển tới tôi đã bao gồm một cơn hú hồn cũng bởi cái giọng thánh thót của cô. Đang nấu ăn trong phòng bếp thì nghe giờ khóc la mặt nhà không tính " Anh ơi! tỉnh giấc dậy đi... ". Tôi cứ nghỉ nhà hàng xóm có chuyện gì phải vội chạy qua. Ngờ đâu đâu đó chỉ nên cô sẽ diễn lại video clip hàn quốc nào đó mà mẹ cô vứt dở.

Trong nhà cô lúc nào thì cũng ồn ào tiếng mỉm cười nói, mà lại nhân vật đó là tiếng cô mặt hàng xóm. Bao hàm hôm cho tận 11 h đêm tiếng nói ấy vẫn tồn tại lanh lãnh. Thiếu hiểu biết sao quán ăn xóm này những chuyện nhằm nói núm không biết?. Hay tại tôi ở 1 mình nên thấy ghanh đua không khí gia đình của bạn ta. Băn khoăn vì đồ vật gi nhưng kết luận tôi thấy mình phải tìm một khu nhà ở trọ khác yên ổn tĩnh hơn.

Công câu hỏi của tôi đi từ sáng tới về tối đầy những áp lực nặng nè. đề xuất tôi ý muốn tìm một nơi yên tĩnh để đưa lại cân nặng bẳng cuộc sống. Cố kỉnh mà khi về tới nhà lại không được lặng ổn với cô hàng xóm bao gồm tiếng lảnh lót hơn hết chim tô ca rứa này.

*

Ôi! lúc này chủ nhật rồi.

Mình nên tranh thủ tận hưởng những điều hoàn hảo nhất thôi!

Tôi lên 1 list list trong đầu làm sao là đi chợ, thổi nấu ăn, mua một vài vật dụng trang trí lại nhà. Bắt buộc rồi mình yêu cầu mua mấy chậu lan treo trước hiên cửa ngõ thì tốt vời.

Tôi lập cập bắt tay vào thực hiện ý tưởng. Đi đi dạo hết 3 địa điểm bán hoa lá cây cảnh mà chưa có chậu nào vừa ý mà vô tình tôi thấy một chậu cúc nhỏ màu vàng đang lung lây đón nắng. Tôi mua luôn luôn 3 chậu cơ mà không cần để ý đến về rất nhiều chậu lan người cung cấp vừa mang ra.

Cuối thuộc thì tôi cũng về cho nhà với những lĩnh kỉnh vật dụng trên xe. Đang lay hoay rước đồ xuống vào nhà thì thấy cô đứng kế bên cửa.

- Anh new đi chợ về kia àh! – tiếng nói nhẹ nhàng mang lại lạ

- Vâng. Sao cô ko vào nhà mà lại đứng đây?

- lúc sáng em đi vội phải quên cố chìa khóa nhà. Giờ phải chờ chị em về.

- cố thì cô vào nhà tôi chơi, rồi chờ bác bỏ gái về. Chứ đứng xung quanh nắng lắm.

- Vâng! Cảm ơn anh. Mẹ tôi cũng về gấn cho tới rồi.

Sau cuộc thì thầm tôi chưa hết sửng sốt, hầu như ngày tiếng nói cô thánh thót lắm cơ mà. Tốt cô này là bà mẹ sinh song với cô cơ nhỉ?. Phần nhiều dòng lưu ý đến về chuyện cô hàng xóm trôi qua cấp tốc để giành chổ cho bài toán treo 3 chậu cúc này chổ nào đây?. Chen ngang dòng suy xét của tôi là cuộc chuyện trò của cô

- chị em định cho con trở thành châu phi luôn hả?

- Ai bảo đi có chìa khóa công ty cũng ko nhớ. Giờ đồng hồ lại trách chị em là sao?

-.....

Sao kỳ vậy, cũng một con bạn này mới 5 phút trước thủ thỉ với mình dìu dịu lắm mà. Chỉ 5 phút sau giọng lại thánh thót mang đến thế?. Hợp lý giọng nói nhẹ nhàng khi nảy chỉ cần sử dụng khi nói với những người ngoài như tôi, còn bản chất thật là khi thì thầm với người nhà nhỉ?.

Ôi! thật là tương đối khó hiểu vượt đi.

Ring – ring – ring

- Chiều nay qua đón tôi đi cùng với nha

- Đi đâu?

- Đi ăn hỏi thằng Huy chứ đi đâu nửa

- từ bây giờ 25 rồi àh

- Lam quên thật kia hả?

- Uh, tui quen thuộc mất. May mà Phượng gọi cho tôi chứ không cần thì...

- cố kỉnh 6h qua rước tôi nha

- Uh

Hôm nay ăn hỏi thằng Huy mà mình cũng quên. Đầu óc mình dạo bước này quên trước, quên sau hết. Chết thật!!!!!!!!!!!!!

Thôi rứa làm cho kết thúc mấy điều này đã. Lỡ cài về rồi quăng quật lung tung chật nhà. ở đầu cuối thì cũng xong, ngôi nhà đất của tôi đẹp hơn hẳn như thế nào là hoa cúc treo trước nhà, một chiếc bếp gọn gàng, thêm giấy dán ốp tường mới. Mặc dù là bên thuê mà lại tôi muốn gắn bó lâu dài nghẹt nổi là cô láng giềng quá ồn ào. Hôm nay cái dạ dày của tớ biểu tình kịch liệt nhưng tôi chưa nấu gì cả?. Thôi hôm nay đành ăn uống quán vậy. Xuất xắc mình năng lượng điện phượng đi nạp năng lượng rồi qua đám cưới vì tới này mà chưa nên ăn gì hết thì có nước bị tiêu diệt với cái bọn " bợm nhậu " lớp bản thân thôi. Tôi tra cứu cái điện thoại cảm ứng thông minh gọi cho Phượng

- Gì vắt Lam? Lam mang đến nhà Phương rồi ah

- Không. Chỉ hỏi Phượng nên ăn gì chưa. Lam ghẹ chở đi ăn uống trước

- Phương đã đi trang điểm rồi, đi nạp năng lượng nữa trôi không còn son phấn ông ơi

- Thôi Lam xẹp đâu ăn uống rồi hãy qua chở Phượng

- Uh, cầm thì Lam đi ăn một mình.

Vậy là tôi đi ăn xong xuôi qua đón Phượng, sau 1 thời gian dài chen chúc ngoài con đường thì tôi cùng với Phượng cũng mang lại được lễ cưới. Trong sảnh đã ban đầu làm lễ, chưa chắc chắn phải ngồi đâu thì thằng Minh cùng lớp vẫy tay. Rứa là tôi cùng phương tất bật chung bàn với nhóm luôn. Vì tôi vào sau đề nghị bị mấy thằng tranh thủ phát tôi uống 100%. Lại thêm một ly phổ biến vui cùng cô dâu chú rể khi chấm dứt nghi lễ nữa. Ôi! tôi choáng váng luôn. Mặt ban đầu nóng lên với tôi biết kem theo domain authority tôi cũng chuyển màu.

- Dạ! Xin lỗi khách hàng cho em được lên món.

Xem thêm: Nghi Vấn Lâm Vinh Hải Chia Tay Linh Chi, Tag: Lâm Vinh Hải

Một tiếng nói nhẹ nhàng sau sống lưng tôi, tôi quay tín đồ sang một bên lại theo bội phản ứng tự nhiên là để cô ship hàng nghiêng bạn đặt món ăn uống lên bàn.

- Xin mời người tiêu dùng dùng món.

Những thằng bạn tôi buông lời treo chọc, trong khi tôi vẫn còn đấy đang ngơ người.

- Em gái, món này ăn với với đồ dùng chấm gì thế?

- Dạ! người tiêu dùng dùng với nước mắm chua ngọt ạh

- Anh Lam được em phục vụ đứng gần mặt mà sao ngơ fan ra thế? – thằng Minh trêu

- Àh! trên thấy quen quen mà lừng chừng phải không?

- cầm em tất cả thấy anh zẹp zai đó quen không?

Em không trả lời câu hỏi đó mà lại chỉ chú ý tôi cười. Còn tôi thì không hiểu biết sao một tín đồ mà có hai tính cách không giống nhau đến vậy?. Vào bổng chóc tôi loáng nghĩ tôi đề nghị tìm hiểu cô gái này bắt đầu được.

...

Trong 2 tháng kiếm tìm hiểu, tôi thấy em có khá nhiều điều làm người khác phải khâm phục. Em đang là 1 trong nhân viên marketing của một công ty. Còn vừa đi học chuyên ngành quản lý nhà hàng, khách sạn. Một ngành nhưng mà cô thầm mong ước từ lâu, còn công việc là nhân viên ship hàng ở quán ăn là để có kinh nghiệm thực tế cũng như làm thêm tìm tiền cho việc học. Còn ngày nhà nhật thư thả thay vì trong nhà thư giản hay đi dạo thì cô lại giành thời hạn cho tự thiện.

Là một cô gái năng động, hòa đồng, rất giản đơn gần. Dẫu vậy tôi không tìm ra lý do tại sao cô lại có giọng nói khác nhau giữa thủ thỉ với người nhà và rỉ tai với fan ngoài.

Vì từng lần thủ thỉ với tôi em lại cực kỳ dịu dàng, nhỏ dại nhẹ. Nhưng mà khi vào nhà thì biến chuyển một giọng lảnh lót.

Nhiều lần tôi cứ nghĩ chắc cô ấy giả nai với người ngoài nhưng thôi. Còn vào trong nhà thì trở lại thực chất thực của cô ấy ấy.

Nhưng tôi đang sai khi nghĩ về cô ấy như vậy. Khi cô chủ nhà qua rước tiền công ty trọ, sang 1 hồi trò chuyện cô hỏi

- cháu có nữ giới chưa?. Cô giới thiệu nhỏ bé Ngọc bên này cho nè.

Cô vừa nói vừa chỉ sang bên cô ấy

- Dạ! chưa cô ơi. Con cháu đi trong cả có thời gian đâu mà tìm chúng ta gái.

- Con nhỏ xíu đó dễ dàng thương, mà lại xuất sắc lắm đó. Nhà tất cả một người mẹ một con phải con bé bỏng thương mẹ lắm. Vừa có tác dụng vừa học tập đó.

- Dạ! cháu thấy cô ấy đi suốt. Tất cả khi đi còn nhiều hơn thế cháu nữa đó.

- vị tự lo tiền tiền học phí nên đi làm việc thêm suốt kia mà. Chứ Cô mùi hương bị nặng trĩu tai nên chỉ có thể nhận gia công ở nhà mà thôi.

- chưng gái vị trí kia bị nặng tai hả cô?.

- Uh, làm gì mà cháu quá bất ngờ thế?

- Dạ! không tồn tại gì.

Thì ra chị em cô bị nặng nề tai nên cô ấy bắt buộc nói phệ như thế?. Zậy cơ mà bấy lau nay mình không biết, lại phát âm nhầm cô ấy giả nai, ra vẻ thùy mị trước tín đồ ngoài.

Từ ngày biết sự thật, tôi thủ thỉ với cô ấy nhiều hơn. Hai shop chúng tôi ngày càng thân, rồi cô ấy rủ tôi tham gia các chương trình trường đoản cú thiện thuộc cô ấy. Thật sự khi tham gia các vận động cùng cô ấy, tôi bắt đầu thấy mình thực hiện quỹ thời hạn quá lãng phí. Thay vày tranh thủ ngày công ty nhật trong nhà ngủ trong những khi mọi người thực hiện các hoạt đông rất gồm ý nghĩa. Cũng từ đó mà tôi càng mong mỏi đến ngày chủ nhật hơn không hẳn được ngủ thỏa thích, cũng không phải được ờ đơn vị nấu nướng tuyệt trang trí sản phẩm mà là do tôi được đi cùng em. Cùng em tiến hành các hoạt động có ý nghĩa!

Bài viết liên quan