Anh Boss Xấu Xa Trong Lời Đồn

Share:

Vẻ khía cạnh Tiêu Thanh Hà hòa hoãn lại, hỏi: “Con thiệt sự do dự Hương Thảo chỗ nào sao?”

Hạ Diệp chi mất kiên nhẫn, gằn một tiếng nói: “Xuống xe!”

Trên mặt Tiêu Thanh Hà lộ ra ánh sáng hy vọng, bà ta chẳng hầu như không xuống xe trái lại còn nghiêng fan nắm cánh tay của Hạ Diệp Chi, kích động nói: “Tại sao nhỏ đuổi mẹ xuống xe nhưng không trả lời câu hỏi của mẹ, bé biết hương Thảo sinh hoạt đâu, đúng không?”

Mộc mùi hương Thảo! Lại là Mộc hương thơm Thảo!


Advertisement

Hạ Diệp chi nắm chặt tay lại, tiếp nối buông ra, hững hờ hất tay của bà ta ra, đôi mắt bình tĩnh chú ý bà ta, nói từng chữ: “Mời bà xuống xe ngay lập tức!”

Tiêu Thanh Hà sửng sốt. Hạ Diệp bỏ ra như vậy khiến bà ta có cảm hứng sợ hãi đôi khi cũng cảm giác hơi ghê ngạc.

Bạn đang đọc: Anh boss xấu xa trong lời đồn

“Con bảo mẹ… xuống xe?” Bà ta không đủ can đảm tin nhìn Hạ Diệp Chi, không đủ can đảm tin được đó là lời của Hạ Diệp đưa ra nói ra.

Hạ Diệp bỏ ra không chớp mắt, hơi lạnh khu vực đáy đôi mắt càng sâu hơn: “Trong xe còn tồn tại người thứ ba sao?”

Khóe môi Tiêu Thanh Hà lag giật, nhưng không nói được chữ nào.

Đột nhiên giống như nhớ ra được điều gì, bà ta di động cầm tay Hạ Diệp bỏ ra nói: “Mỗi vào cuối tuần Lưu Chiến Hằng đều sẽ tới viện chăm sóc lão sinh sống ngoại ô, có phải cậu ta đã giấu Hương Thảo ở kia không?”

Hạ Diệp bỏ ra đang mong muốn đuổi bà ta xuống xe cộ nghe được lời này cô vội ngừng lại.

Cô nhìn Tiêu Thanh Hà hỏi: “Viện dưỡng lão?”

Tiêu Thanh Hà mau chóng trả lời: “Đúng vậy, mỗi vào ngày cuối tuần cậu ta đều sẽ tới viện dưỡng lão kia, có những lúc ở kia nửa ngày, có lúc ở cả ngày, nhưng các lần cậu ta đi đông đảo mang theo một bó hoa.”

“Mang một bó hoa?” Hạ Diệp chi cong khóe miệng, nhưng mà không cười, nói: “Bà cảm xúc Lưu Chiến Hằng sẽ mang một bó hoa đi chạm mặt Hạ hương Thảo sao?”


Advertisement

Sắc khía cạnh Tiêu Thanh Hà nghiêm túc không đồng ý nói: “Mẹ không có ý này, mẹ chỉ là bao gồm linh cảm rất rất có thể Hạ hương Thảo vẫn ở vào đó.”

“Nếu cô ta ở trong số ấy thì bà cứ tới kia tìm cô ta là được rồi.” Hạ Diệp bỏ ra rút cánh tay mình thoát khỏi tay Tiêu Thanh Hà.

Tiêu Thanh Hà lẩm bẩm nói: “An ninh của viện chăm sóc lão kia cực kỳ nghiêm ngặt, mọi cá nhân đi ra đi vào đều đề xuất đăng ký lý giải rõ ràng, còn yêu cầu nhận diện khuôn mặt, cần yếu nào quá nước đục thả câu nhằm vào trong được.”

Hạ Diệp bỏ ra hơi gớm ngạc, viện chăm sóc lão bảo đảm an toàn nghiêm ngặt như thế thoạt nhìn đúng không phải viện dưỡng lão bình thường.

Nếu như Tiêu Thanh Hà nói phần đông là thiệt sự, do vậy mỗi vào buổi tối cuối tuần Lưu Chiến Hằng mang một bó hoa đi mang lại viện chăm sóc lão, có lẽ rằng là mang lại thăm ai đó, rất rất có thể là một người phụ nữ, mà lại người thiếu phụ này chắn chắn chưa phải là Hạ mùi hương Thảo.

Lưu Chiến Hằng cũng chưa phải là người đàn ông bình thường, càng không phải là người bọn ông lãng mạn tình yêu trai gái, tuy vậy anh ta mang theo một bó hoa đi qua đó chỉ là vì muốn thăm hỏi thôi sao?

Mỗi tuần đều mang một bó hoa đi, hoa tươi gặm trong lọ hoa nếu quan tâm tốt, bao gồm thể gia hạn được một tuần.

Nếu thực sự y hệt như cô đoán, mỗi vào cuối tuần Lưu Chiến Hằng có theo bó hoa đi viện chăm sóc lão là ao ước cắm hoa vào phòng của người mà anh ta đi thăm hỏi, vậy thì tín đồ mà anh ta đi thăm hỏi chắc chắn là có quan hệ nam nữ rất thân thiết với anh ta.

Người phụ nữ cực kì thân thiết.

Hạ Diệp chi lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ là em gái của anh ta?”

“Con nói cái gì?” các giọng nói của Hạ Diệp bỏ ra hơi nhỏ, lại nói khôn cùng nhanh vì vậy Tiêu Thanh Hà cũng không nghe rõ cô nói gì.

Hạ Diệp chi chỉ hững hờ nói một câu: “Không có gì.”

Sau kia cô tức thì xuống xe, vòng qua 1 bên khác mở cửa xe kéo trực tiếp Tiêu Thanh Hà xuống xe.

“Hạ Diệp Chi, con làm gì! Thả bà bầu ra!” Tiêu Thanh Hà không biết được chuyện từ vị trí Hạ Diệp Chi cần bà ta không muốn xuống xe.

Sau lúc Hạ Diệp chi kéoTiêu Thanh Hà xuống xe thì nhìn chăm chăm bà ta nói: “Nếu bà muốn đi tìm Hạ mùi hương Thảo thì cứ vấn đề đi tìm, đừng cho tìm tôi. Tôi không có liên quan gì cùng với bà, càng không có liên quan liêu gì đến Hạ hương thơm Thảo. Bà nên đi kiếm Hạ Lập Nguyên với Hạ Thời Yến, đàn họ new là người thân trong gia đình của Hạ hương thơm Thảo.”

Hạ Diệp nói xong, xoay bạn trở về vào xe, kế tiếp lái xe rời đi .

“Hạ Diệp Chi!” Tiêu Thanh Hà không cam lòng xua theo một đoạn nhỏ, Hạ Diệp chi đã lái đi một khoảng xa, bà ta chẳng thể không dứt lại, chỉ rất có thể tức giận đứng giậm chân tại địa điểm .

Hạ Diệp đưa ra lái xe tất cả phần ko tập trung.

Theo suy đoán của cô hoàn toàn có thể là lưu giữ Chiến Hằng đã thu xếp cho em gái của anh ta là lưu Loan Loan sinh hoạt trong viện chăm sóc lão kia.

Lưu Loan Loan bị bệnh rất nặng. Dịp ở nước M, lưu lại Chiến Hằng còn dẫn cô đi gặp Lưu Loan Loan.

Cô càng luôn ghi nhớ mục đích ban đầu khi giữ Chiến Hằng mang đến gần cô, lúc đó lưu Chiến Hằng rất để ý đến cơ thể của cô, anh ta là mong muốn dùng cô để cứu vớt Lưu Loan Loan.

Xem thêm: Giải Bài Tập Nâng Cao Và Phát Triển Toán 7 Tập 1, Nâng Cao Và Phát Triển Toán 7

Nhưng sau đó xảy ra vô số chuyện, lưu giữ Chiến Hằng không hề nhắc mang lại chuyện này nữa. Ngược lại hệt như không có xẩy ra chuyện gì trở về nước có tác dụng giáo sư đại học.

Cô ngần ngừ Lưu Chiến Hằng đang lưu ý đến gì, anh dẫn lưu giữ Loan Loan về nước là bởi vì cô sẽ ở trong nước sao?

Lưu Chiến Hằng vẫn không từ quăng quật ý định sử dụng cô để cứu vớt Lưu Loan Loan sao?

Lúc trước lưu giữ Chiến Hằng vẫn ko ra tay, là bởi vì đối với anh ta cơ mà nói Hạ Diệp Chi còn có giá trị lợi dụng.

Bây tiếng Hạ Diệp đưa ra đã chia ly với Mạc Đình Kiên lâu bởi thế rồi mà Lưu Chiến Hằng vẫn không tồn tại hành động…

Đáy lòng Hạ Diệp bỏ ra hơi lếu loạn, nhất thời cô cảm giác rất mờ mịt.

*

Hạ Diệp đưa ra cũng chần chờ mình lái xe về nhà như vậy nào?

Vừa vào đến nhà cô đá văng giày ra, ngồi bên trên sô-pha không nhúc nhích.

Trong đầu cô hết sức hỗn loạn.

Một dịp là chuyện Mạc Đình Kiên giành quyền nuôi con, một dịp là chuyện của giữ Chiến Hằng hy vọng bắt cô đi cứu vãn Lưu Loan Loan.

Hạ Diệp Chi buồn bực đưa tay ôm đầu mình, quấn quanh tròn nằm trên một góc sô-pha không nhúc nhích.

Không biết qua bao lâu, cô nghe thấy tiếng chuông cửa.

“Ai đó?” Hạ Diệp đưa ra hỏi người phía bên ngoài cửa.

Tiếng chuông cửa ngõ không vang lên nữa.

Hạ Diệp đưa ra đi chân đất tới mép cửa, từ trong đôi mắt mèo cô liếc nhìn ra mặt ngoài, cô phát hiện tại là Tề Thành nên mở cửa.

Hạ Diệp bỏ ra hỏi: “Có chuyện gì sao?”

Tề Thành nhị tay trống trơn, tương đối nhíu mày, thoạt nhìn bộ dạng siêu xoắn xuýt, dẫu vậy lại ko nói chuyện.

Hạ Diệp Chi có phần ngạc nhiên hỏi: “Anh sao thế?”

“Tôi rất có thể đi vào vào rồi hẵng nói không?” Tề Thành giương mắt nhìn cô, mi tâm nhíu chặt.

Hạ Diệp Chi xem xét rất nhanh, sau đó mở thoáng cửa ra một chút, lùi sang một bên, gật đầu với Tề Thành nói: “Anh vào đi.”

Tề Thành đi vào, coi ra có phần câu nệ.

Hạ Diệp Chi đóng cửa sau sống lưng anh ta lại, hơi ngạc nhiên đánh giá Tề Thành.

Tề Thành fan này thông thường nếu không cần thiết phải nói lời như thế nào thì anh ta sẽ nỗ lực hết sức không nói chuyện. Lúc cần thì thầm thì anh ta cầu gì rất có thể rút ngắn còn một chữ nói mang đến xong.

Lần này là xảy ra chuyện gì, khiến anh ta gõ cửa ngõ tìm cô lại còn với theo tầm vóc muốn tìm bạn khuyên nhủ tín đồ khác cầm cố này…

Hạ Diệp chi vòng qua người anh ta trở về phía trước: “Anh ngồi đi, tôi đi rót mang lại anh ly nước.”

Quả nhiên Tề Thành ngồi xuống.

Hạ Diệp bỏ ra vừa rót nước vừa quay đầu nhìn Tề Thành.

Tề Thành cứ chú ý ngó xung quanh, giống như như đấy là lần thứ nhất anh ta cho tới đây.

Nói ra bên trên căn phiên bản Tề Thành cũng chưa tới nhà cô những lần, nếu gồm lấy thiết bị giao đến cô thì bên trên căn bản chỉ là giao thẳng tới tay cô tiếp đến đi luôn, chứ đừng nói bỏ ra đến chuyện dữ thế chủ động yêu cầu vào thẳng trong nhà như vậy…

Bài viết liên quan