TRONG LÒNG TÔI EM LÀ DUY NHẤT

Share:
Ánh sáng dần lan ra cả thành phố, nhân viên văn phòng sum sê trong tàu điện ngầm, xe cộ buýt công cộng, giao thông trên tuyến đường lớn tấp nập.Dòng xe cộ xếp thành hàng dài, cái xe Benz black của Dịch im bị ngừng ở giữa đường.Xe cộ tấp nập hết lần này đến đợt không giống trong giờ đồng hồ cao điểm.Dịch yên lại không vội, tín đồ khác đi làm, cô chảy tầm, chỉ là tiếng còi xe làm cho cô nệm mặt, khiến cô cũng có cảm giác nôn nóng cần thiết giải thích.Tay Dịch Yên để ở trên hành lang cửa số xe, phòng đầu, bao gồm chút không kiên nhẫn nhíu mày.Hai phút sau loại xe cộ chậm rì rì di chuyển, Dịch Yên lờ đờ chạy lên một chút, lúc chạy đến té ba, cô giẫm chân ga, tách khỏi tuyến đường chính tấp nập.Sau lúc trở về nhà, Dịch yên vọt mang đến phòng rửa ráy tắm rửa, bị cảm vốn dĩ cần yếu gội đầu, nhưng lại Dịch Yên chịu đựng không nổi, làn tóc ướt nhẹp cách ra tự trong phòng tắm.Cũng may mùa đông ở đái khu cao cấp này rất ấm áp, Dịch yên chỉ mặc một cái áo choàng tắm nhiều năm cũng chỉ thấy khá lạnh, từ cửa sổ nhìn xuống, xe cộ trong thành phố đông đúc tương tự như đàn kiến.Cô đi chân không trên sàn nhà, đi mang lại mép chóng ngồi xuống.Áo tắm dài không buộc chặt, tùng lắc lắc mơ hồ lòi ra nửa hình cung tròn tròn trước ngực.Tay Dịch Yên kháng ở phía sau, với tay cho tủ đầu giường rước hộp thuốc lá rút một điếu, nhảy lửa rắc một tiếng, Dịch im ném bật lửa lên tủ đầu giường, xịt ra sương thuốc.Sau lúc hút xong một điếu, cô vẫn giữ tư thế này.Chờ đến điếu thuốc cháy hết, cô giơ tay, ép đầu thuốc lá vào gạt tàn nghỉ ngơi tủ đầu giường.Để tóc khô được một chút, Dịch Yên dỡ áo tắm dài rồi ném bên trên sàn nhà, khoả thân ở ngủ vào chăn.Ngủ cho hơn 12 tiếng trưa, âm thanh của cầm tay trên đầu nệm vang lên.Một lần lại một lần, dai dẳng không tha.Dịch Yên mặc dù đang bệnh tật thì giấc ngủ của cô cũng không tốt hơn bao nhiêu, sau thời điểm bị đánh thức, cô trợn ánh mắt chằm chằm nai lưng nhà, một hồi lâu mới ban đầu động đậy, tay sờ soạng trong ổ chăn tra cứu di động.Trên màn hình điện thoại cảm ứng thông minh là một hàng số năng lượng điện thoại, hàng số này tuy cô không tồn tại ghi chú gì, mà lại Dịch yên ổn lại khôn xiết quen thuộc.Dịch lặng nhíu mày, từ chối điện thoại cảm ứng rồi tắt máy.Sinh hoạt hôm qua ngày, đêm tối trực ban, buổi sáng đi ngủ, phảng phất thoải mái chủ giữ đám tín đồ cô hồn dã quỷ.Dịch lặng không chạm mặt lại sơn Ngạn.Từ hôm đó ở bệnh viện gặp gỡ qua một lần, cô không gặp qua anh nữa.Sinh hoạt ngoài ra không tác động gì, Dịch yên ổn cứ thông thường đi làm, ăn uống cơm, ngủ, một kiểu người của các bước hết mức độ bình thường.Hôm nay cô trực ca sáng, Dịch Yên giờ chiều 6 giờ nhiều tan tầm, trên tuyến đường trở về không hề ngoài ý mong muốn lại kẹt xe cộ giờ tung tầm.Xe xếp thành một bé rồng dài, tiếng tiếng còi kêu hết lần này mang đến đợt khác.Đến khi Dịch yên ổn sắp chán đến chết, thì có điện thoại cảm ứng gọi đến.Dịch lặng liếc liếc đôi mắt một cái màn hình chuyển được điện thoại."Tan tầm chưa? Tôi ghi nhớ rõ từ bây giờ cậu trực ban buổi sáng."Giọng của một bạn trẻ trẻ tuổi cùng với âm thanh ồn ã xung quanh chen vào lỗ tai Dịch Yên.Ngón tay Dịch lặng vô thức gõ gõ vô lăng: "Không, bây giờ có bài toán tăng ca.""Cậu bà bầu nó tấn công rắm sao, trước khi nói dối cũng phải tạm dừng hoạt động sổ xe pháo lại chứ, tôi còn nghe được tiếng xe xe mặt phía cậu đấy."Dịch im thật ra cũng chỉ nói giỡn, hỏi: "Như cụ nào? tìm kiếm tôi có việc?"Kỷ Đường là chúng ta của Dịch Yên, nước ngoài trừ bài toán có tiền, bự lên rất đẹp trai và gồm lòng, thì ko được nơi nào tốt, tính cách táo bị cắn bạo còn kiêu ngạo.Anh nói: "Thật ra cũng không tồn tại việc gì, chỉ hỏi cậu đêm nay bao gồm đi không."Dịch Yên: "Không đi.""Xem như cậu tất cả thể, làm bác bỏ sĩ phần đa thành thần tiên cả rồi, và đúng là thanh tâm quả dục vô dục vô cầu."Dịch Yên: "Câm miệng, nhận định rằng mọi fan đều nghịch vời lêu lổng như là cậu sao."Kỷ Đường đánh trả: "Tôi nghịch bời địa điểm nào? cho dù gì tôi cũng là một trong phú nhị đại có công việc làm."Phía trước đời xe cộ lờ đờ di chuyển, Dịch Yên sẵn sàng tắt máy: "Nga, cậu còn vô cùng kiêu ngạo."Kỷ Đường thường xuyên đề tài vừa rồi: "Cậu trực buổi đêm không ra phía bên ngoài chơi tôi có thể hiểu, đêm hôm nghỉ ngơi còn không ra đùa tôi liền không hiểu, đêm hôm cậu ko ra chơi thì có tác dụng gì."Dịch lặng theo lẽ hay hẳn là: "Ngủ.""Cậu nói cậu, đây chưa phải là chính mình tự đi tìm kiếm chịu tội sao, hảo hảo làm cho một gì bác bỏ sĩ? công việc bác sĩ là cho tất cả những người làm sao? mỗi ngày mệt đến mong chết còn buộc phải nhìn sắc mặt tín đồ bệnh."Tầm nhìn dần dần rơi vào hỏng không, tốc độ xe của Dịch Yên nhanh dần, cảnh vật 2 bên đường lập cập lùi lại.Đeo tai nghe nghe Kỷ Đường nói, môi cô ko tiếng đụng gợi lên, vài phần trào phúng. Khẩu ca ra cũng đắn đo bao nhiêu phần thiệt giả."Vì mạng sống đó."
Trải nghiệm gọi truyện hoàn hảo trên ứng dụng TYT
*
*

TYT - Đọc cùng nghe truyện quality tốt nhất, nhanh nhất trên tiện ích TYT. TYT sẽ mang về những cỗ truyện sáng sủa tác, dịch full hay, trải nghiệm các cảm xúc.

Bài viết liên quan