Lập Nghiệp Tại Sài Gòn

Share:

“Vào nam lập nghiệp” là nhiều từ mà người miền Trung, miền Bắc hay được dùng khi tránh khỏi mảnh đất chôn nhau cắt rốn của chính bản thân mình để tìm đường mưu sinh. Cùng ở phía Nam, mảnh đất nền để lập nghiệp lớn nhất, nhiều thời cơ chia đa số cho mọi fan nhất vẫn là sài thành – TP.HCM.

Bạn đang đọc: Lập nghiệp tại sài gòn

Nhiều fan ở quê xuất xắc hỏi, sài thành có gì thú vị mà ai cũng muốn đến? Ðó là bởi tp sài thành từ lâu sẽ là tp đa sắc tuyệt nhất về văn hóa, tài chính của Việt Nam; thành phố sài gòn cũng luôn sôi động, luôn rộng mở cho bất cứ ai. Do thế, không khó khăn hiểu khi không ít người từ các miền nam bộ – Bắc – Trung không hứa mà tìm đến nơi đây để xây dựng cơ nghiệp.

Lịch sử tp sài thành - tp.hcm chứng kiến các cuộc di cư phệ và đến nay, hầu hết người nhập cảnh theo làn sóng kia đã góp thêm phần làm yêu cầu diện mạo tươi trẻ, nhiều màu sắc văn hóa cho thành phố này.

Người Hoa đến sài gòn buôn bán

Từ trong thời gian 1600-1700, sau trào lưu “phản Thanh phục Minh” mảnh đất nền Gia Ðịnh xưa tiếp nhận một làn sóng tín đồ Hoa di cư đến sinh sống. Ðến hiện tại, có tầm khoảng 10% dân số của tp.hcm là fan Hoa và khoảng 30% chủ doanh nghiệp là người gốc Hoa. Tín đồ Hoa đến tp sài gòn mang theo văn hóa, lối sống của mình và số đông nét văn hóa đó phần làm sao được “Sài Gòn hóa” thành đặc thù riêng không lẫn vào đâu được.

*

Ở bất kể quốc gia nào, xã hội người Hoa cũng hình thành phải những khu Chinatown. Tuy thế ở sử dụng Gòn không tồn tại một Chinatown rõ rệt mà lại chỉ bao gồm những khu vực tập trung người dân người Việt cội Hoa đông đúc. Và đông đảo món nạp năng lượng của fan Hoa ở thành phố sài thành cũng ko ngồn ngộn dầu mỡ tựa như những quán hàng ở Chinatown các giang sơn khác. Hợp lí Sài Gòn nhẹ nhàng, gợi cảm đã làm những chủ nhân hàng, nhà quán phần nào điều chỉnh hương vị món ăn uống và cả lối sống của mình?

Theo lời kể của anh ý Huỳnh Hoa Lượng thì từ trong thời gian 1880-1890, ông nội của anh ý là người Hẹ (hay còn được gọi là người khách Gia, một tộc của người Hoa) đang đi vào Sài Gòn bán buôn gạo. Từ bỏ tiệm gạo ven đường, dần dần xã hội người Hẹ ở sài gòn thời kia đã giúp đỡ ông nội anh mở tiệm cơm tại gia trê tuyến phố Lý thường Kiệt, quận 11. “Cơm ngày đó ông nội nấu đa phần vài tía món chính: con gà hấp muối, đậu hủ Ðông Giang, thú linh rán giòn chấm mật ong, cá bác nước tương… Và cho giờ tôi là đời thứ tía của cửa hàng vẫn giữ đông đảo món đó như là đặc sản của quán”, anh Lượng nói.

Không nhiều năm bằng Truyền cam kết nhưng “Tiệm bánh kẹo Tường Phong” (đường An Ðiềm, quận 5) đã và đang ngót nghét hơn 60 năm. Call là tiệm đồ ngọt bởi ko kể hơn 40 món chè: phân tử sen, thập cẩm, sâm ngã lượng, mè đen…, quán còn tồn tại các các loại đồ ngọt đặc thù như trà hột gà, trứng gà chưng sữa tươi, đậu hủ hạnh nhân, đu đầy đủ tiềm…

Tiệm đồ ngọt Tường Phong vốn do tía anh Lý Tuấn Minh, một tín đồ Hoa Quảng Ðông mở từ trong những năm 1950 và mang lại giờ là anh Minh cùng cả nhà em trong gia đình kế nghiệp. Sau hơn sáu mươi năm bán, giờ quán bao gồm những biến hóa để tương xứng với khẩu vị thời nay, “chè giảm bớt ngọt, nhưng tất cả điều thiết yếu đổi là món làm ngày nào phải bán hết ngày đó, hoàn hảo và tuyệt vời nhất không bán đồ cũ”, anh Minh nói.

Người bắc vào nam làm ăn

Sau làn sóng thiên di của bạn Hoa là làn sóng di cư của fan Bắc đến tp sài thành và những tỉnh kề bên sau năm 1954. “Người Bắc 54” là cụm từ mà đều người thường dùng khi nói đến họ. Tín đồ Bắc 54 đến tp sài gòn mang theo cả một lối sống, khẩu vị của mình. Cùng với họ, món ăn không chỉ để ăn mà còn là phương pháp để họ giữ lại gìn nét văn hóa truyền thống của vùng khu đất tổ.

Những người sài thành hảo ngọt ắt hẳn không có ai không biết tiệm trà Hiển Khánh (đường Nguyễn Ðình Chiểu, quận 3) của gia đình ông bà Nguyễn Quý Quyền với Trần Nghệ, mở từ thời điểm năm 1959. Hiển Khánh là tên một ngôi xã ở thành phố hải dương quê bà trằn Nghệ. Khách cho quán này không chỉ có vì đầy đủ món thạch chè đặc trưng: thạch trắng, thạch đậu xanh… hơn nữa vì hương hoa lài phảng phất trong món thạch chè bởi vì phần nước đường cat nấu với hoa nhài. Tiệm còn bán các loại bánh ngọt đặc trưng của miền quê Hải Dương: Bánh đậu xanh, bánh lá gai, bánh phu thê… từng món bánh lại có một câu thơ của rất nhiều thực khách vốn là học viên trường Gia Long, Petrus cam kết ứng tác tặng kèm quán.

Tiệm bánh mỳ Nguyên Sinh (Trần Ðình Xu, quận 1) lại là một nơi để fan Bắc xưa sống ở sài thành đến chọn hầu như món ăn kiểu Tây mang đến mình. Nguyên Sinh vốn là mến hiệu của phòng hàng siêng bán món ăn Pháp từ năm 1938 tại 38 phố thuốc Bắc, Hà Nội. Từ thời điểm năm 1980, một anh cả trong mái ấm gia đình vẫn giữ nguyên Sinh làm việc Hà Nội, còn sót lại cả mái ấm gia đình chuyển vào phái nam và thường xuyên mở tiệm Nguyên Sinh trên khu đất Sài Gòn.

Anh Nguyễn bạo phổi Tùng, tín đồ tiếp quản Nguyên Sinh hiện nay, kể: “Những năm 1982-1987 khi bắt đầu mở cửa hàng ở dùng Gòn, dù chữ tín đã gồm sẵn ở tp. Hà nội nhưng ngoài ra món Pháp vẫn chưa không còn xa lạ với người thành phố sài gòn thời đó. Chính vì như vậy bố tôi đã chuyển sang sale pate và hơn 10 các loại thịt nguội. Quan liêu niệm mái ấm gia đình lúc đó là chào bán thịt nguội thủng thẳng hơn món Tây, khách đa phần đến mua đem đến nhà nạp năng lượng chứ không phục vụ tại quán. Và bố tôi sẽ đúng. Cùng với thị trường thành phố sài gòn ngày đó, giết thịt nguội bán giỏi hơn món Pháp bởi vì người sài thành vốn thích nạp năng lượng bánh mì”.

Xem thêm: Trực Tiếp Tập 4 Giọng Hát Việt Nhí 2017 Tập 4 Vòng Giấu Mặt The Voice Kids 2017

Tơ rubi Duy Xuyên trên khu đất Sài Gòn

Muộn rộng làn sóng thiên di 1954 của tín đồ Bắc, trong những năm 1960, khi cuộc chiến tranh xảy ra tàn khốc tại Quảng Nam, đặc biệt là sau trận lụt được ví như “trời sa xuống đất” vào năm Giáp Thìn 1964, nhiều gia tộc sinh hoạt Duy Xuyên, Ðiện Bàn (Quảng Nam) tra cứu kế mưu sinh.

Những người con Duy Xuyên, Ðiện Bàn tránh quê vào tp sài gòn với nghề dệt khét tiếng từng lấn sân vào thơ văn “Sáng Duy Xuyên, tơ quà giăng nghẽn lối – Chiều Ðiện Bàn, xe đạp nước vậy mưa” (thơ Tường Linh) hay “Tháng Giêng mưa bụi. Phấn mưa tải óng ả lụa Duy Xuyên” (thơ Anh Việt Thu).

Phần đông bạn Quảng triệu tập ở ngã tư Bảy Hiền, quận Tân Bình để hình thành yêu cầu một làng mạc dệt hay như là một xứ Quảng thu nhỏ giữa lòng sài thành với diện tích hơn 3 km2. Những người dân thợ dệt ngày đó tự chế lắp thêm dệt được làm bằng gỗ mà sản phẩm dệt ra không thua thảm gì những loại lụa dệt từ sản phẩm hiện đại. Rất nhiều thương hiệu dệt tòa nhà bảy hiền nức tiếng trong năm 1970-1980 như Xuân Hương, Toàn Thịnh, Lộc Tấn…

Từ năm 1993, trong làn sóng vải giá rẻ được nhập ồ ạt tự Trung Quốc, các hộ gia đình dệt dần bỏ nghề. Phần đông thương hiệu còn trụ lại nên tìm cho bạn hướng đi mới: không xong sáng chế tạo ra để tra cứu ra gia công bằng chất liệu riêng mang lại lụa Việt Nam. Rất nổi bật là chủ thương hiệu lụa tơ tằm Toàn Thịnh, ông hồ nước Viết Lý (người Ðiện Bàn, Quảng Nam).

Ðến thời điểm hiện tại, uy tín lụa Toàn Thịnh sẽ thành công không ít ở vào và ko kể nước khi phân tích ra được các loại vải Taffeta, satin, jacquard… Màu những loại vải vóc này được nhuộm trường đoản cú những vật liệu thiên nhiên hết sức Việt Nam: lá tre, lá cẩm, trà xanh, nghệ, gấc, phân tử điều. Gia công bằng chất liệu lụa cũng cân xứng với người Sài Gòn, khoác vào vừa mát trong mùa nóng, vừa mỏng manh đủ cho sự gợi cảm.

Người nước ngoài tìm đến gầy cơ nghiệp

Ngoài đều làn sóng di cư bự kể trên, tp sài gòn còn thu hút rất nhiều người từ khá nhiều vùng đất khác, thậm chí tổ quốc khác mang đến sinh sống. Từ thời điểm năm 2000 đến nay, người nước ngoài chọn thành phố sài thành lập nghiệp càng ngày càng đông. Dần dần dà, đa số người trở nên quen thuộc với món Ấn Ðộ từ nhà hàng quán ăn Mumtaz (Bùi Viện, quận 1), món ăn hàn quốc với quán ăn Seoul House (Mạc Thị Bưởi, quận 1), món ăn vương quốc của nụ cười với nhà hàng quán ăn Thai House (Hậu Giang, quận Tân Bình), hay không ít chi nhánh xúc xích Ðức Eric… toàn bộ quán ăn uống này đều phải sở hữu chủ, đầu nhà bếp hoặc quản lý là fan nước ngoài.

Hầu hết đầy đủ người quốc tế đến tp sài gòn lập nghiệp đều do thấy đấy là mảnh khu đất dễ sinh sống với kinh doanh. Cô Sarman, đầu bếp chính trong phòng hàng thai House nói bởi tiếng Việt hơi rõ “tôi rất muốn gắn bó lâu bền hơn ở thành phố sài gòn vì địa điểm đây giống hệt như nhà của tớ vậy”. Toàn bộ nhân viên trong quán lẫn khách hàng quen của quán số đông gọi Sarman bằng cái thương hiệu ngắn gọn, rất gần gũi là Mản.

Sarman sẽ sống ở tp sài thành hơn 16 năm nay. Cô học nấu phòng bếp ở thailand và bắt đầu nấu trên các nhà hàng quán ăn tại Thái Lan từ thời điểm năm 22 tuổi. Sau đó, một tín đồ bạn thái lan mời Sarman qua thành phố sài gòn để mở cửa hàng Thái. Làm tại chỗ này được khoảng chừng hai năm, cô được ông Cheep, nhà quán thai House, mời về cộng tác. Rộng 14 năm qua, Sarman thêm bó với thai House như vong hồn của quán.

“Tôi ưa thích ở việt nam phần vị ông chủ tốt, phần vì người việt rất thân thiện. Cả gia đình tôi vẫn sống ngơi nghỉ Thái, cứ tưng năm tôi lại về thăm, mà những lần về lại mong mỏi trở lại việt nam ngay vì… thèm nạp năng lượng ốc, bún riêu, bánh xèo của Việt Nam”, Sarman hào khởi nói.

Sài Gòn của ngày hôm qua với “Ðèn sài thành ngọn xanh ngọn đỏ” và tp hcm của thời nay với bùng cháy rực rỡ sắc màu sắc vẫn luôn luôn là sự thu hút với bạn dân nhiều vùng đất khác đến lập nghiệp. Cho dù thành tốt bại thì với mọi người, quãng thời gian được sống, làm việc ở thành phố sống động này luôn luôn là một phần đặc biệt, đáng quý vào cuộc đời.

Bài viết liên quan